Vì cuộc sống, ai cũng lao đầu vào với cuộc chiến bề bộn những lo toan, với những mối quan hệ, với những kế hoạch phải hoàn thành và những kỳ vọng phải đạt được, đến mức đôi khi chúng ta quên mất cách hướng vào bên trong, quên mất việc lắng nghe chính mình.
Mỗi ngày trôi qua, ta lao vào guồng quay của cuộc sống mà không có lấy một khoảnh khắc dừng lại để hỏi bản thân, liệu:
“Mình có ổn không?”
“Mình có đang thật sự hạnh phúc không?”
"Mình có đang tận hưởng cuộc sống không, có hài lòng với nó không"
“Mình có đang sống cuộc đời mà mình mong muốn không?”...
Nếu hầu hết câu trả lời là không, thì lúc này là lúc bạn nên sống chậm lại một chút.
Khi đó, bạn sẽ thấy sống chậm một chút cũng rất dễ chịu, nhất là khi bạn thực sự bình yên, tĩnh lặng và có mục đích sống bạn coi là quan trọng, là cần thiết, chí ít là lúc này.
Tự nấu ăn nếu muốn, tự ra ngoài tìm cho mình một quán cafe xinh xắn để thưởng thức, có thể đọc sách bất cứ khi nào, chăm sóc khoảng xanh, xem những bộ phim mình yêu thích..., hoặc đôi khi chỉ cần ngồi một góc bình yên chẳng cần làm gì cả, cũng không làm phiền đến ai.
Bạn sẽ cảm nhận được mình tốt hơn khi ở một mình, cô đơn nhưng an toàn, không còn cảm giác bị áp lực khi phải giải quyết mọi chuyện cho người khác. Không sợ bị tổn thương hay sợ ai đó rời bỏ mình nữa.
Mình đã từng sống trong giai đoạn khó khăn để đối diện và chấp nhận những vết thương sâu thẳm bên trong, nên khi vượt qua được, mình thấy hạnh phúc với những lựa chọn hiện tại của mình. Không có con đường nào vội vàng mà vững bền.
"Hoa nở theo mùa, mây trôi theo gió". Cuộc sống cũng vậy, tất cả đều có thời điểm của riêng của nó.
Vậy nên, nếu được, hãy sống chậm lại.
Chậm để bước vững vàng,
Chậm để lòng không hoang mang,
Chậm để mỗi khoảnh khắc trở nên sâu lắng.
Giữa cuộc sống hiện đại gấp gáp, người chậm rãi chính là người an nhiên.
Mình đang trong hành trình vượt qua giai đoạn đó, và mình thấy vui vì đang làm được. Mình biết có nhiều người vẫn còn mắc kẹt ở đó, mình mong họ sớm vượt qua chính bản thân mình.